Trong một dạo rảnh rỗi lôi mớ cũ kĩ ra lục lọi con phát hiện tấm hình Mẹ cùng Dì Ba khi còn xíu xiu. Ngồi ngẫm nghĩ sự thần kì của thời gian và cố hình dung Mẹ cũng đã từng được Bà nâng niu, tỉ tê dỗ dành với quãng đời ấu thơ mới đẹp làm sao!
Nếu con có vấp ngã, tổn thương thì Mẹ lại rơi nước mắt...... Mẹ vất vả lo toan, bao đêm không ngủ thì Bà sẽ xót dạ biết nhường nào .
Khi con bịnh Mẹ luôn kề bên săn sóc, xuýt xoa con thấy thật ấm áp không gì tả xiết....... còn khi Mẹ bịnh lại không có Bà bên cạnh như con lúc này.
Khung ảnh tuy con làm không được tươi rực nhưng là những gì con nhận được từ "biển" |
Dẫu biết nước mắt âm thầm vì con cũng là nụ cười của Mẹ nhưng Mẹ ơi con cũng sẽ vỗ về Mẹ , Mẹ nhé ♥
Mẹ à nếu yếu lòng quá thì Mẹ hãy là đứa con ngày nào của Bà , Mẹ nhé !
Con cũng không biết sao khi viết về Mẹ vốn từ con lại mộc và ít ỏi đến khó chịu. Con chỉ biết tiếng "Mẹ" thiêng liêng hơn bất cứ từ ngữ thi ca nào.
♥
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét