27 tháng 9, 2012

TÌM CHÚT BÌNH YÊN

Môn
học
kết thúc sớm
cho khoảng nghỉ
Ồn ào thật .

Cứ bước ...



Biển nắng đây rồi - một nơi mà hk ai khác , ngoại trừ ta .... quay tròn góc nhìn nhí nhố như con nít lần đầu tiên được đi cáp treo . Loang loáng ánh vàng phủ lên những mái nhà cũ kỹ . Tít đắng kia là núi Ngự Bình thì phải , rừng cây chuyển mình chọn gam màu đỏ chạm tới một người lữ khách vô tình đặt chân đến . Tuy thoáng qua nhưng vẫn đủ để cảm nhận thế giới quanh ta đang ngưng đọng, tí tắc lại trùm vây lấy .
Vẫn thấy mình Mỏng manh . nhưng .Độc .


Bước lộp độp trên lớp gạch rỗng phía dưới chỉ được xếp để bảo vệ nền sân thượng .
đôi gót ngiêng nghiêng ngả ngả dễ chịu quá
khó nhọc để mà gạt bỏ ....... ừ, là một khoảnh khắc, một cảm giác khó tả .

Đăm đăm cái vẻ hoang sơ của buổi trưa chiều.............. rộng.cao.xa ........... này . Ánh mắt cũng loãng dần , cho tan chảy khối thâm trầm mà ko hề ý thức .

Trời xanh gần quá tuy nhiên cũng sâu quá
Không đoán hết được .... mênh mông, khôn cùng của tạo hóa là đây ư ?
Ta nhớ ..... mường tượng
Chả phải lí do con người ta vẫn tiếp tục sống, vẫn bám víu tồn tại là để người ra đi cảm thấy ý nghĩa nào đó ....... được an ủi sao? Bởi mi mắt ướt kìa ...... bởi trong hồn ta hai giọt lệ trong veo ứa ra...nỗi nhớ mơ hồ xa xôi, những điều tưởng chừng như chưa hề tồn tại hóa ra vẫn ẩn sâu trong tâm trí ta.

Nắng hắt vào làm nheo mắt, chống đỡ theo cách yếu ớt nhất. Ta thích nắng quá mà .
Chìa đôi bàn tay , hứng . Nắng biết .nhỏ nhẹ .từ tốn len qua kẽ ngón tay ... khẽ xoa dịu đôi bàn chân uể oải ..... hì .... nắng cũng nhiều thế này song sao bầy chim ko mỏi mệt .
Bay đi đâu thế nhỉ ?
lượn qua ... lại
chao nghiêng
......... ngô nghê ngẩng


" Thế gian việc như ý thì ít , việc bất như ý lại nhiều , người đắc chí chẳng bao nhiêu , mà người bất đắc chí thì hàng hà sa số "
" Đối mặt " , ngôn từ thượng đế đã buộc lên số phận cái gọi đã là con người ấy với mục đích chiến thắng , bình ổn mớ quay cuồng , hỗn độn .... chắc có lẽ như vậy ? Mà trong quay cuồng , hỗn độn đó , ai đã tạo ra ?
Để hiểu cười ..... nên ta đã khóc
Để thấu bao la .... nên ta đã giam mình
Để biết thế nào là thoải mái ..... ta đã gánh bao chất chứa,
Mà . Không  hề cố ý


Trật trưỡng , cố bước đi , rồi giờ , cũng ko ngần ngại gió mạnh quá làm mỏi hai cánh tay thử một lần kiểu titanic .
tung tóe , vạt áo ....... làm rối rồi , sợi tóc ..... vị của nắng .... hơi thở của gió
Bỗng trào dâng một khát vọng, mặc cho đó là niềm tin thơ ngây
Những giọt nắng miên man cuối cùng trong năm ...
Gió của những ngày cuối tháng 9 vẫn thổi - cứ tạm gọi là cuối thu zậy -để lại sau lưng lối đi mòn vẹt khép lại dần theo năm tháng

* Nhìn lại để mỉm cười

Dường như mỗi cuối năm, tâm trạng lại lắng xuống, thúc giục lòng người tìm về nơi chốn yên bình vẫn luôn tồn tại đâu đó trong tim, thế là tô...