15 tháng 12, 2013

MOM ❤

Nghe bản nhạc này lại nhớ tới gia đình. Cứ đi cho mòn chân mỏi gối để biết ta cần một nơi đơn sơ, thật thà nhất ra sao.

Vẫn có mùa đông tôi lại tìm thấy những vạt nắng mênh mông bất tận.
                       
                    bay ... trong nắng se lạnh
       bay
              bay
Tôi muốn

Dạo này có những hành động hơi "vô thường", 4 giờ rưỡi sáng gà chưa kịp gáy ( nói cho văn vẻ vậy chứ có gà đâu mà gáy) dậy gội đầu, tắm rửa, giặt đồ.
Rồi lò mò đi mua đồ ăn sáng lúc cổng dưới sân còn chưa mở.



7 tháng 12, 2013

THƯ GỞI MÙA YÊU


Viết cho anh yêu vào một đêm ...
Anh à, em yêu anh, yêu đến mức có thể nói là lụy tình. Tuy nhiên, em rất nghiêm túc trong tiếng "yêu", em cần một tình yêu sống chết cùng nhau trong bể khổ chứ không bao giờ dễ dãi để lấp đầy khoảng trống nơi con tim. Dù anh có nói thế nào đi chăng nữa, em thà chấp nhận cô đơn cả đời để giấu trong tim bóng hình anh của mối tình đầu đời trong sáng, nguyên vẹn riêng mình em... còn hơn vớt vát lấy một thứ tình cảm chẳng có thật đối với em. Chính vì thế, tình cảm giữa hai ta bấy lâu nay chỉ vì những suy nghĩ chưa có câu đáp rõ ràng trong em mà mãi xa lạ với từ "yêu" đến vậy. Anh nói vì em quá lì lợm nên anh mới yêu và nhớ em sâu đậm. Em cám ơn vì anh đã chịu đựng và chời đợi em. Em cám ơn anh, người con trai em nguyện sẽ yêu suốt cả cuộc đời mây gió giữa nhân gian !
p / s :
Hy vọng khi anh đọc được những dòng này thì dù ở đâu cũng phải nỗ lực và không cảm thấy lẻ loi, anh của em nhé !

4 tháng 12, 2013

CUỘC ĐỜI CỨ NHƯ MỘT GIẤC MỘNG

3 bé...
Nhớ lắm, hồi năm đầu tiên đại học, tôi bị đau liên miên vì lạnh phải bỏ thi anh văn, tôi được một người xỏ giùm cho đôi vớ. Thấm thoát lại thêm một mùa đông mới nữa. Mỗi năm nhìn lớp đàn em lần lượt hăng hái bước chân vào trường tôi biết những tháng ngày non trẻ của mình đã lùi xa . Dù mưa hay nắng, ban mai hay chiều tà thì cảm giác lạnh lẽo cũng cứ thế tự nhiên đến như qui luật vì nơi đây, những cuộc hội ngộ, những con người thân thương cũng dần rời đi chỉ còn mình tôi trơ trọi.

Nhắm mắt, hình ảnh một cô bé chập chững bước vào đời hiện ra thật nguyên sơ...những nụ cười giòn tan trong làn hơi thở, những buổi chiều chờ chờ đợi đợi để được trò chuyện cùng anh chị... Quan trọng là ta đã cho đi những gì và để lại những gì để bồi đắp cho kí ức lẫn tâm hồn. Đời người có được một tình yêu chung thủy, viên mãn đâu đơn giản. Được mấy hạnh phúc, lại suốt đời đành ngậm ngùi chia lìa. Còn đó những nhớ nhung, hẹn thề, chờ đợi. Còn trong tim thì còn tồn tại thế thôi. Sự đời cứ như mây gió, như bốn mùa vẫn thay lá rồi cũng chìm vào thời gian, không gian...


Năm nay, tôi đón mùa đông một mình. Vali đựng áo quần mùa đông cũng đã cựa quậy, loay hoay chọn mấy chiếc áo lạnh cho mỗi buổi sáng tới lớp. Tôi ghi cho mình tuổi mới và những trải niệm mới. Cảnh vật còn đó mà lại thiếu đi hơi ấm của một bàn tay chỉ để dành cho một người, của những yêu thương tri kỉ, của tình chị em những tháng ngày nương tựa.
Nhìn lại quãng đường ta qua giống như là một giấc mơ !
Tôi không biết liệu rồi điều gì sẽ diễn ra tiếp theo ...nhưng tôi muốn đến biển mùa đông.



* Nhìn lại để mỉm cười

Dường như mỗi cuối năm, tâm trạng lại lắng xuống, thúc giục lòng người tìm về nơi chốn yên bình vẫn luôn tồn tại đâu đó trong tim, thế là tô...