Vài năm gần đây, tôi chẳng mấy thiết tha với ý nghĩ sẽ tổ chức sinh nhật cho mình. Phần vì xa nhà, xa bạn bè, tôi lại lang thang một mình trong nhà sách. Khi tôi lớn, tôi tự hỏi vì sao ngày mình sinh ra lại phải tổ chức tiệc tùng, chi bằng tặng ba mẹ một món quà nho nhỏ, rốt cuộc rồi người mình cần cám ơn nhất trong ngày sinh nhật chẳng phải là đấng sinh thành, người đã chắt chiu, âu lo tới bạc tóc vì mình hay sao.
Cám ơn Ba Mẹ của Đỗ Nguyệt thật nhiều !
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)
* Nhìn lại để mỉm cười
Dường như mỗi cuối năm, tâm trạng lại lắng xuống, thúc giục lòng người tìm về nơi chốn yên bình vẫn luôn tồn tại đâu đó trong tim, thế là tô...

-
Còn thương nhớ nhau về thắp sao trời, còn thương nhớ nhau từng đêm bão tố. Tóc ướt trăng thề, lời yêu chưa nói trên môi vụng về Em đi t...
-
Vắng bóng đã lâu, bạn bè vẫn còn đấy, vẫn cho nhau những quan tâm trong tầm có thể. Cũng chẳng biết viết gì dong dài, xa xôi, thôi thì nhân...
-
D òng sống cứ cuốn tôi đi, trôi xa mãi những thương yêu ngây thơ thuở nào. Dường như con người ta càng lớn thì nỗi sợ hãi cũng càng lớn dần,...