24 tháng 11, 2012

NẮNG MÙA ĐÔNG

Bất giác , vọng về rõ ràng lắm :
♥ Khối lớp 7 , có một cô bé đi hết hơn nửa sân trường mới phát hiện bỏ quên ba lô ở nhà mất tiêu .
♥ Thi vào trường chuyên thao thao phân tích thơ Tú Xương , về nhà sực nhớ đề là Nguyễn Khuyến .
♥ Chiện đã qua lâu mà tự dưng em gái nói : " Thứ 2 đầu tuần thầy phụ trách đội nêu tên chị trước buổi chào cờ là trùm đi trễ làm em dị muốn chết "


Đôi mắt im lìm nhìn xuống chân núi, thầm gọi dạt về kí ức, từ một cô bé tinh nghịch ra sao mà giờ đây tôi lại tự bỏ quên chính mình, đã bao lâu tôi không còn thấy những giấc mơ miên viễn thuở nào.



Bầu trời hôm nay như ai điểm thêm vài gợn mây trắng muốt, nụ cười tôi hôm nay đẹp và hồn nhiên biết bao, hạnh phúc đơn giản thế thôi nhưng có những điều cỏn con của người khác lại là niềm mòn mỏi trong tôi.

Lâu lắm rồi mới được ai đó dắt đi chơi, khi đặt chân lên tới đỉnh Tháp Chuông, những tia nắng của mùa đông ẩn hiện khắp núi rừng như đang len lỏi vào trong tôi một thứ sức sống nghẹn ngào, những ấm ức tưởng chừng đã thành băng cũng chợt tan chảy.

Đối với tôi những tia nắng đông còn dịu dàng và mỏng manh hơn cả mùa thu, khi nói không thích đông sang thì thật ra tôi đang ngóng chờ, khi vu vơ khẽ gọi chờ mùa xuân tôi lại sợ mùa đông trôi nhanh quá mà vuột mất, vuột mất kí ức chưa được tôi vun xới, bồi đắp. Dù rằng biết trước kí ức đó sẽ làm tôi tê dại.


Một thung lũng cảm xúc bị ẩn kín


Khi ai đó bỏ lại nỗi đau sau lưng đi tìm những điều tốt đẹp hơn thì tôi lại dấn thân vào con đường trầy trụa, hàng ngày phải đối diện và sống chung cùng với nó. Tôi biết chứ, nắng đông thật có nhưng chỉ là tôi vô tình chọn cho mình lối đi dày sương để rồi giáp mặt cũng nào để ý, nhưng thôi, xướt một chút để biết vẫn còn đó một hành trình không ngừng nghỉ trân yêu và vun đắp.

Một hạnh phúc lê thê trong tĩnh mịch, là chưa đủ để nắm giữ một bàn tay, có thể đau lắm nhưng nỗi đau nào rồi cũng như cánh hoa của sự trưởng thành mà người ta vẫn thường gọi đó là sẹo thời gian. Cũng như tia nắng luôn đẹp nhất giữa những ngày lạnh giá và trong tình cảm cũng vậy, chỉ đẹp bền vững khi đã đủ đầy những mây mưa.

p / s :
Chỉ cần những ngày cuối tuần vui vẻ
Đừng khép mình với cái nhìn vô cảm
Kỉ niệm ngày đi chơi lăng Ngọc Hân công chúa.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

* Nhìn lại để mỉm cười

Dường như mỗi cuối năm, tâm trạng lại lắng xuống, thúc giục lòng người tìm về nơi chốn yên bình vẫn luôn tồn tại đâu đó trong tim, thế là tô...