18 tháng 1, 2013

XANH LÁ

Thành phố này nhỏ thật , chính xác là vậy . Đành tấp vào công viên dọc dòng sông , không để làm gì cả . :)

Mỗi góc nhỏ, mỗi hàng ghế là bao chuyện trò và những cái nắm tay, còn tôi trong đầu với những điều gì đó lướt qua không cố nắm bắt làm gì. Trống vắng. chỉ ngồi. hớp một ngụm phê đen . Thỉnh thoảng bắt gặp có ai đó đang nhìn tôi , tôi biết mình lạc loài ...rồi tránh ánh nhìn về nơi khí trời reo ca , dòng sông êm hòa đi những ngày đẫm ướt khóe mắt.

Trời hôm nay

gió ,

nắng .
Cảm giác thật dịu . Đáng nhẽ , đã đến đây từ lâu rồi và phải thường xuyên mới đúng .

_______
Ò thì, mình cũng có bạn mà , nhiều và thân là đằng khác. Những người bạn ấy rất thương tôi và hay được tôi ăn hiếp . Những giọt nắng làm má tôi hơi nóng , cảm giác như mình đã lừa dối những quan tâm ấy , đã ém nhẹm những tâm tư khi cuộc sống đã đẩy tôi ngược dòng.

Một chiếc lá chao nghiêng như thức tỉnh cuộc sống khép kín của tôi bao năm mà thời gian thì không thể nào bù đắp được. Không hiểu sao lại đọc thầm: “ Có người từ lâu nhớ thương biển . Ngày xưa biển xanh không như bây giờ biển là hoang vắng “ .

º
Uớc có một người ngồi nơi đây ,
cạnh tôi ,
cho tôi khẽ ngã đầu vào bờ vai , nhìn lên những chiếc lá xanh đong đưa những muộn phiền , ru nỗi đau vào thế giới của gió .

Người đó kể tôi nghe chuyện vẩn vơ , về người con gái bị đánh cắp thời gian . Có một điều nhói , xí giọt nước mắt đã khô nơi con tim vẫn đang chờ người xoa dịu . Biết là không có đâu .

Đôi chân trần cố nhón chạm cọng cỏ lạnh , không sao cả trời hôm nay có gió , có nắng .

**********
Cái cách chính bản thân tự nén lòng tự vỗ về vào ngày ta cố sống tốt hơn mà có một người là định mệnh  . Tôi biết mình sẽ không trở lại nơi đây nữa đâu , như vài lần trước quyết tâm phá vỡ chiếc bình thủy tinh để bắt được mạch sống xung quanh nhưng rồi cũng đã không quay lại và sau mỗi lần ấy vẫn tự buộc lên chiếc bình thủy tinh một sợi dây vô hình .

Trời hôm nay đẹp , dòng sông lơ thơ , tôi thấy được qua đỉnh mắt cay " xanh lá " thầm gọi .

P/ s :
•_•  Muốn móc một chiếc túi len cho một người em gái ♥ chưa từng gặp mặt .
•_•  Sau ngày 17 , có một bí mật dễ thương . *   •
•_• Lại thêm ngày trống nữa tôi cố lờ đi một cảm xúc .


.♫.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

* Nhìn lại để mỉm cười

Dường như mỗi cuối năm, tâm trạng lại lắng xuống, thúc giục lòng người tìm về nơi chốn yên bình vẫn luôn tồn tại đâu đó trong tim, thế là tô...