23 tháng 10, 2017

' CÒN THƯƠNG NHỚ NHAU VỀ THẮP SAO TRỜI!'

Còn thương nhớ nhau về thắp sao trời, còn thương nhớ nhau từng đêm bão tố.
Tóc ướt trăng thề, lời yêu chưa nói trên môi vụng về
Em đi tiếc gì thu vàng, tiếc gì xuân sang.
Đêm qua tôi và anh đã nói chuyện thật nhiều. Tôi hỏi anh:
- Sao mình quen nhau chỉ toàn là chuyện buồn vậy anh?
- Như vậy mới gắn bó với nhau lâu dài, anh đáp.
Tôi lại hỏi anh:
- Trong quãng thời gian gần mười năm bên em, có lúc nào anh cảm thấy vui không?
- Anh lại trả lời trong giọng trầm lặng, lúc nào cũng thấy vui hết vợ.
Trong tôi lại tràn về những năm tháng đó, những năm tháng đầy giông gió nhưng lại như mặt hồ phẳng lặng, nhẹ nhàng tựa làn gió thu mà chỉ có tôi và anh mới hiểu vì sao như vậy!
- Lúc cõng em trên lưng vào ngày lũ, anh có thấy nặng lắm không?
- Không biết.

Anh lúc nào cũng ít ỏi như vậy, ít thể hiện suy nghĩ lòng mình bằng lời nói nhưng mỗi lần muốn kể chuyện gì đó cho tôi nghe cũng thật dài và thật nghiêm túc, tôi biết ở bên anh tôi được tôn trọng. Chúng tôi quen nhau khi còn ngồi trên giảng đường đại học, anh hơn tôi tám tuổi nên gọi tôi là "pé", lúc đó tôi bắt đầu tập tành học tiếng Nhật, nhớ tới em gấu bông bự xụ ấm áp dưới ánh đèn bàn anh đang ngồi học rồi phì cười nên tôi gọi anh là "kừn", nhìn anh trẻ hơn so với tuổi rất nhiều, tôi thường vu vơ nói với anh rằng nếu biết trước anh hơn tôi lận tám tuổi thì tôi đã gọi bằng "chú" rồi. Giữa tôi và anh dường như thể không có tình yêu đôi lứa như người ta vẫn thường gọi, không phải tình bạn nhưng có điều gì đó hơn cả tình yêu! Tình cảm của chúng tôi như cơn mưa phùn đặc trưng của xứ Huế vào những ngày chớm lạnh, hanh hao và lãng đãng, cổ kính và bí ẩn, âm thầm ngấm vào tâm khảm ta tự lúc nào ta chẳng hay biết.
Ngày anh hoàn thành khóa học và lên sân bay trở về, tôi cũng chẳng dám nói lời yêu, tôi chỉ biết thương anh thật nhiều mà chưa bao giờ nghĩ anh sẽ đáp lại điều gì, bản thân tôi từ khi quen anh chỉ mong cầu một tình yêu chung thủy đến hơi thở cuối cùng, tôi không nói vì tôi sợ chia tay như những người bạn mà tôi biết, tôi lại không nắm rõ trong lòng anh có nguyện trọn vẹn như tôi. Có thể chuyến bay ấy sẽ đưa anh rời xa tôi mãi mãi đến bến bờ mới, dù tôi có ra sao..., tôi cũng chẳng dám níu kéo, cũng chẳng có lời hứa hẹn gì cả, tôi không muốn ràng buộc anh về những lời hứa hẹn, tôi để anh tự do lựa chọn hạnh phúc thực sự của đời mình. Và anh cũng im lặng như vậy, ngoài câu nhắc nhở tôi giữ gìn sức khỏe và "em ráng lên", hì, gọi tôi là "em", có vài lần anh nói rằng từ trên sân thượng ngó thấy pé cưỡi chiếc xe đạp nhìn dễ thương và tếu tếu...
(Còn tiếp)

44 nhận xét:

  1. Một câu chuyện, một tình yêu hứa hẹn sẽ còn điều hay. Nếu có thể Nàng cho ta 1 cái hẹn nhé :)
    Ngày mai hay ngày mốt vẫn được. Hihi

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. DN xin lỗi Miss, cuộc hẹn này bị lỡ rồi. DN vừa trải qua cuộc phẩu thuật, hiện sức khỏe chưa hồi phục và chưa sẵn sàng cho điều gì cả.
      Miss đừng giận DN nha Miss!

      Xóa
    2. Có gì đâu mà giận nhỉ :)
      Khi khác tụi mình vẫn gặp nhau được mà.
      Sức khỏe nàng sao rồi? Sao lại tới mức phẫu thuật nhỉ???
      Thôi thì không ở bên cạnh trong lúc này ta cũng chỉ biết thăm hỏi thôi. Nàng mau chóng khỏe lại nhé!
      Mong nàng :)

      Xóa
    3. Cám ơn Miss, ta khỏe rồi nàng và có một tin vui nữa. Nàng đoán được chứ ?

      Xóa
    4. Hông lẽ là sắp lên xe bông hả ta?

      Xóa
    5. Ta chờ có ai rước nàng thì ta sẽ cho nàng biết luôn.

      Xóa
    6. Ai mà thèm rước ta Nàng ơi?
      Hay là Nàng rước ta đi :D

      Xóa
    7. Hờ, ta không tin đâu. Lộ bí mật rồi nhé !

      Xóa
    8. Bây giờ không phải là lúc để yêu nữa.
      Bây giờ là lúc ta phải đứng giữa rất nhiều lựa chọn. Sinh ly tử biệt- nhân nghĩa trí tín và lòng tự tôn của bản thân...
      Bây giờ chỉ muốn dậy thật sớm để thấy 1 ngày vẫn rất dài.

      Xóa
    9. Có thể mình sẽ tiếp nhận nhiều lời khuyên, nhưng đến cuối cùng hãy lựa chọn tin vào bản thân bởi chỉ có Miss mới chịu trách nhiệm với Miss mà thôi. Cứ làm, cứ thực hiện mới có kết quả và giá trị. Tôn trọng người khác thật ra là để tôn trọng bản thân mình trước tiên. Miss ráng lên, entry hôm nay không thấy Miss post hình của mình, chắc là không có tâm trạng chụp ảnh ?
      Miss dậy sớm khoảng 5h sáng thì sẽ thấy được giá trị của 5h sáng đó.

      Xóa
    10. Gần đây không thể ra ngoài chụp ảnh nên không có hình gì mới mẻ cả.
      Ta vẫn luôn tự hỏi sao mọi thứ quanh ta luôn thay đổi 1 cách đột ngột và bất ngờ. Mạnh mẽ ở ta đâu đủ nhiều để dung dị lắm thứ như vậy.
      An yên nha cô gái :)

      Xóa
    11. Ta vẫn đang chờ phần tiếp theo của câu chuyện này đó DN ơi. Không quên đâu , hihi.

      Xóa
    12. Đỗ Nguyệt sẽ viết tiếp câu chuyện, theo một chiều hướng khác. DN không có một khoảng thời gian thực thụ để gọi là viết, Miss biết đấy.

      Xóa
  2. Yahoo! Bọn mình đã bao giờ chạm đến nhau chưa nhỉ? Sao giọng văn nghe quen lắm!

    Mình chờ phần tiếp theo, sau chuyến bay. Và, cũng muốn biết cô bé "cưỡi xe đạp nhìn dễ thương và tếu têu" thế nào. :)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chị, em cám ơn chị đã comment cho em và xin lỗi chị vì em cũng không biết mình có post phần tiếp theo không nữa. Lúc trước em cũng hay viết lắm, dù hay hay dở, em nghĩ đó là cảm xúc của mình nên em cứ viết. Giờ sao thấy có khoảng thời gian thật sự và không gian để viết thấy khó khăn quá. Noel 2017!

      Xóa
  3. Ôi DN bị bệnh gì vậy? Mọi thứ sao rồi? Nhanh khỏe nhé!
    Ôm DN này^^

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. DN mổ khối u, DN khỏe rồi, giờ DN đang tham gia kinh doanh mạng xã hội Vy à. Có vẻ không hợp với DN. Ôm Vy trong mùa Giáng Sinh!

      Xóa
    2. Công việc bác sĩ chưa đủ mệt hay sao mà ôm nhiều thứ vậy cô gái. Sức khỏe là quan trọng nhất đấy. Giữ gìn đừng để ốm nhé.😘

      Sun gần đây có liên lạc với DN không? Thấy nó đã lâu chẳng trò chuyện gì, không biết có sống tốt ko?

      Xóa
    3. DN cũng không có liên lạc với Suns nữa. Hy vọng không vào blog thì ngoài kia vẫn còn có ai đó để nàng ấy tâm sự.

      Chúng ta rồi sẽ ổn hết thôi. Không mệt, nhất định sẽ không mệt.

      Xóa
    4. Chi nè Chi nè 😍😍

      Xóa
    5. Hổm rày vào nhà gõ cửa quài mà ko thấy ai ra mở cửa. Có chút lo lắng cho nàng đó. Địa chỉ mail của ta: danhapi.dopham@gmail.com. Có giới hạn thì mở hé hé cho ta chui vào với nha.
      À, Suns nè, ta mới lập một facebook vì công việc của ta cần đến. Nếu cần trò chiện thì add vào nha.
      https://www.facebook.com/hapi.secret

      Xóa
    6. DN bán kem trộn, thuốc giảm cân trên FB ư :))

      Xóa
    7. Cũng gần như vậy, chia sẻ về sức khỏe và làm đẹp nhưng không áp dụng cho đối tương Suns khách hàng nha vì nàng ta đã đủ mạnh, đủ đẹp, đủ ốm rồi.

      Xóa
    8. Chi ơi. Đã hơn nửa năm rồi, nàng ổn không? Liên lạc với ta nhé.

      Xóa
  4. Trả lời
    1. Cũng may được cầm máu tốt nên không có biến chứng. DN khỏe rồi chị Chấm. DN thương Chấm lắm !

      Xóa
  5. Ta chờ xem phần tiếp theo nè. Nhanh nhanh nhé DN!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Không biết trả lời với nàng sao nữa Thụy. Nàng đừng chờ nha. Noel bên đó chắc đẹp lắm hả nàng? Chụp vài tấm hình Noel bên đó gởi ta coi với.

      Xóa
  6. Mong rằng sẽ có một kết thúc có hậu cho câu chuyện & mong DN thật khỏe mạnh !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chị ơi, sau những điều đẹp là những hiện thực em không tài nào đỡ nổi. Em thấy mình hẹp hòi quá chị. Mọi người ai cũng mong chờ kết thúc có hậu nhưng sau đó lại cả một hành trình. Không biết khi nào em lại viết tiếp cùng mọi người nhưng em lại cứ mong mọi người vẫn cứ viết để em có thể tìm về sự tĩnh lặng trong tâm hồn.

      Xóa
    2. Lang thang và dừng lại nhà N rất lâu vì những câu hát
      Những nốt thăng trầm...

      Xóa
    3. Bước ra và đón nắng chứ DN. Đóng băng bây chừ :)

      Xóa
    4. Bước ra và đón nắng chứ DN. Đóng băng bây chừ :)

      Xóa
    5. Em đây chị, em vào blog chị mấy lần mà chị đóng rồi. Giờ thì ai đang đóng băng đây ? Hì.

      Xóa
    6. Đóng blog với đóng băng hẳn phải khác chứ DN :p

      Xóa
    7. Hôm nay vào blog, đi dạo blog mọi người mới biết tâm hồn mình vẫn còn bao khát khao được viết, được chia sẻ.

      Xóa
  7. Lâu rồi mình mới được nghe một bản nhạc hay vậy. Nghe ấm áp và gợi nhớ nhiều kỷ niệm quá. Mấy Entry của bạn cũng rất hay đó, nhẹ nhàng và giàu tình cảm, có lẽ giống con người bạn. (0.0). Mình đã đọc rất nhiều, không biết có phải bạn không công khai hay sao mà mấy entry cũ mình chưa thấy cách đây vài năm, hôm nay vào tự dưng lại thấy. Không hiểu sao lại thấy "thương thương tội tội" cô bạn là bạn cách đây vài năm á. Nhưng mà dẫu sao khi đọc entry này thấy bạn luôn có người đồng hành bên mình như vậy nên cái thương tội kia cũng giảm bớt dc nhiều á. Thật ra mình là người quen của bạn hồi yahoo blog nên bạn đừng thắc mắc tại sao người lạ mà mình nói nhiều vậy nhé.=)). Chắc bạn cũng đi làm rồi hả. Vậy chúc bạn Dân thành công trong công việc nhé. Và quan trọng nhất là mong bạn luôn vui vẻ và hạnh phúc.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hôm trước mình có vào blog comment trả lời bạn bè nhưng với bạn mình cũng chưa nghĩ ra sẽ hồi đáp như thế nào cả. Khi bạn nhắc tới từ Yahoo mình đã xúc động vì trải qua bao năm rồi, mình nay cũng đã khác trước, mỗi chặng đường khi ấy quả thật khó khổ nhưng mình đã vượt qua và hiện tại vẫn còn có bạn nhớ tới. Trái đất này thật kì diệu, những vòng quay, những đổi thay để rồi lại có những phút giây tĩnh tại như thế này. Mình tên Đỗ Nguyệt nhé, còn Dân là tên bạn thân của mình.
      Cũng bao năm rồi, không biết bạn khi ấy và bây giờ ra sao? Khi đọc những dòng cmt này mình lại nhớ tới một người bạn khi còn bên Yahoo, bạn ấy tên Bem.
      Thời gian trôi qua chẳng luyến lưu, chí ít vẫn còn một nơi như thế này để lưu giữ giùm tuổi trẻ. Gặp lại nơi đây, dù chẳng đoán định được bạn là ai nhưng mình rất vui. DN chúc bạn sống đạt, sống đủ và nhiều niềm vui mỗi khi ngày mới bắt đầu.

      Xóa
  8. Trả lời
    1. DN cám ơn Chấm! Đà Nẵng chắc lạnh lắm hả Chấm? Đừng để bị bịnh nữa nha đó!

      Xóa
  9. May quá DN có người yêu, vậy mà cứ lo bị ế thôi :))

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. DN của Suns xấu xí vậy mà cũng có người iu chắc như cục bắp đó. Suns cao ráo, mảnh khảnh, thanh thoát mà ế dài cổ nên mới cao như vậy đó.

      Xóa
  10. Sẽ có ngày đôi chim được tái ngộ
    Nắng xuân mùa với hoa cỏ xôn xao

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn anh! Cuộc đời mỗi người đi hết chương tiểu thuyết này lại bước tiếp chương khác, em rất muốn mình có thể viết tiếp câu chuyện này, giờ mọi chuyện đã qua, cách nhìn nhận cũng đã khác, em lại chưa biết bắt đầu từ đâu. Chúc anh một ngày an lành !

      Xóa

* Nhìn lại để mỉm cười

Dường như mỗi cuối năm, tâm trạng lại lắng xuống, thúc giục lòng người tìm về nơi chốn yên bình vẫn luôn tồn tại đâu đó trong tim, thế là tô...