19 tháng 4, 2015

MỘT CHÚT CHO EM

Em nói, em muốn đến biển vào một ngày trời mùa đông nhưng bao lần anh chẳng thể nào dắt em đi
Và khi còn lại một mình em nơi ấy em vẫn luôn nung nấu ý định cho một ngày trời mùa đông của chỉ riêng em,
vậy mà em vẫn chỉ muốn bên cạnh một người vào khoảnh khắc ấy
em lại hoãn.
Nhưng trong Nam làm gì có mùa đông cho em hở anh?
Vì thế nếu một ngày nào đó em với anh cùng khoác tay nhau giữa vùng trời bao la
với gió lùa quanh
với mây trời cuồng dại,
với sóng biển tê dại ấy
ở một thành phố nhỏ mùa đông từng khắc ghi kỷ niệm đôi ta, em nghĩ chắc trái tim mình sẽ run bật lên vì hạnh phúc mất.


Em muốn ngôi nhà nhỏ ở đảo Phú Quốc ấy có một cây phong để em vẩn vơ trong mùa thu ấp ủ.
Mà làm sao trồng được phong anh nhỉ?
Vậy anh trồng trước ngôi nhà nhỏ một cây bàng nhé,
Anh biết không giữa màu xanh ươm của  cỏ cây, lúa đồng vùng nhiệt đới em hay có thói quen ngắm những cây bàng đứng trơ trọi ngả sắc đỏ vàng mong manh, những chiếc lá như sắp bay về trời, khi ấy em biết rằng mùa thu đã về trong em.
Anh còn nói: trồng bàng nhiều sâu lắm ♥

Em thích những bông hoa màu xanh và trắng.
Em muốn anh trồng cho em cây sen nâu để khi hoàn tất khoá học em về sẽ thấy chúng đã nở hoa rồi.
Em chọn sen nâu vì chúng dễ trồng và là loài hoa giản dị, yên bình vào những ngày mưa.
Con người em cũng hanh hao, tĩnh lặng thế thôi.


Đời em là tích luỹ bao ngóng chờ, đợi mong...

Em của một ngày mưa bên bậu cửa sổ.

4 nhận xét:

  1. Một DN đã khác, hoặc là một khía cạnh khác.
    Nàng dịu dàng đến lạ.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ta ko dám nhận mình dịu dàng đâu nha. Con người vốn tồn tại song song các nét tâm trạng mà họ lại ko nhận ra thôi.

      Xóa
  2. Nàng lãng mạn hơn ta nghĩ đó!
    Khi ngta iu ngta giống Nàng pải hok nhỉ :3 hihi

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Quái thiệt, vì sao ta úp èn này 2 nàng lại có vẻ ngỡ ngàng thế cơ chứ ?

      Xóa

* Nhìn lại để mỉm cười

Dường như mỗi cuối năm, tâm trạng lại lắng xuống, thúc giục lòng người tìm về nơi chốn yên bình vẫn luôn tồn tại đâu đó trong tim, thế là tô...