25 tháng 3, 2020

* "Tự ru ngủ" và mẹ ôm con trên võng - Hoa giấy và lộc vừng

1. Trong cái sự tĩnh lặng, nắng từ cửa nghiêng rọi tới tủ quần áo, cùng gió hiu hiu buổi trưa chiều và bản nhạc không lời chậm rãi, mọi thứ đồng điệu một cách kì lạ!

Nhìn con đang say ngủ trong tay, tôi dường như hiểu được con đang nói với tôi rằng: " Mẹ cứ ôm con ngủ thế này nha, đừng cứ chờ con ngủ là lén con đi! Đời người có mấy lần lớn lên nhờ nguồn sữa trong lành mà trời đã đặt ân ban cho kể từ khi con hiện diện, đời người có mấy lần cứ ngô nghê mặc thời gian trôi mà chẳng cần lo nghĩ, được ngủ say sưa trên bầu ngực yên lành như thế này và nghe tiếng nhịp đập ấm áp của trái tim áp sát vào tai, hả mẹ!"

Và mẹ cũng vậy! " Đời người có mấy lần được ôm con trọn vẹn, vuốt ve đầu tóc mà nhoẻn miệng cười mãn nguyện, đời người có mấy lần được cầm bàn tay, bàn chân con trọn vẹn như thế này đâu, hả con!"

Dạo này, tôi có lên mạng tìm hiểu cách cho con "tự ru ngủ"  để khi tôi bận thì nhờ bà ngoại chăm con sẽ nhẹ nhàng hơn, không làm khổ bà ngoại. "Tự ru ngủ theo trình tự: bú - chơi -ngủ" mà không được để con ngủ trên tay của mình, hãy đặt con lúc còn nửa tỉnh vào nôi hoặc giường. Tuy nhiên, tôi nhận ra rằng, nếu tôi áp dụng phương pháp đó một cách máy móc, triệt để thì tôi sẽ đánh mất đi cơ hội giao thoa với con như buổi chiều này, con no sữa và ngủ vùi trên ngực, nhìn ngắm mãi không thôi, chỉ mong thời khắc này cứ như vậy, nắng vẫn nghiêng vào tủ quần áo và ngoài vườn, một vài chiếc lá vàng đẹp đẽ chợt rơi khi có một làn gió mạnh như quy luật tự nhiên... Một hạnh phúc run động tới từng tế bào con tim mà chẳng một từ ngữ nào trên thế gian diễn tả hết, chỉ có trái tim của người mẹ mới hiểu được, và nó đến vào những khoảnh khắc mà bạn không thể ngờ tới.

Nói như vậy, không có nghĩa hoàng tử bé em chỉ biết ngủ trên tay mẹ sau khi bú sữa mà không thể "tự ru ngủ", tôi luôn áp dụng hài hòa cả hai, bằng chứng, khi tôi cho hoàng tử bé em bú no, rồi ẵm cho ợ sữa, rồi đặt nằm bên cạnh. Tôi lại quay sang nói và kể chuyện cho hoàng tử bé anh, hoàng tử bé em vừa nghe vừa đạp chân quơ tay, một chặp hai anh em cùng ngủ ngon lành.

Tôi có thể tìm hiểu những phương pháp nuôi con khoa học, làm định hướng và nền tảng nhưng mỗi đứa trẻ là duy nhất, mỗi tình huống chẳng thể nào hoàn toàn giống nhau nên trong quá trính nuôi con tôi nhận ra một điều rằng: cuốn sách tốt nhất cho con chính là sự nhẫn nại và trái tim của người mẹ.





2.
* Lộc vừng sắp nở hoa.
* Ngồi ngắm hoa giấy đung đưa giữa nắng chang chang ăn cái bánh bao dạo ưa thích, chỉ có bún và trứng, không thịt heo.
* Chậu hoa giấy đặc biệt đỏ rực, không tỉa uốn, không bám leo, cứ thế vươn mình tự do mạnh mẽ dẻo dai giữa nắng mưa.
* Mấy ngày nay, có chàng thanh niên bán bánh bao dạo mà không phải chú lớn tuổi của Xị Nắng hay mua nên con nhỏ không chịu, một phần nó muốn mua cho chú già kia để ủng hộ vì nó thấy tội. Chiều nay, Xị Nắng đang ngủ tôi mới chạy ra mua và hỏi mới biết: Thanh niên đang thất nghiệp trong Sài Gòn vì dịch corona, người ba nhường đường này cho bán, và người ba bán đường khác. Đó là một chàng thanh niên đẹp thực sự.

7 nhận xét:

  1. Liên kết Mẹ-Con thật tuyệt vời!
    Liên kết Cha-Con cũng tuyệt vời!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Gia đình lý tưởng thì không thể thiếu những liên kết ấy !

      Xóa
  2. Từ khi có con, cô gái DN năm ấy của chúng ta trở thành người phụ nữ của gia đình mất rồi. Sau này, hãy đưa cho chúng đọc những dòng tâm sự này nha DN😚

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Giờ tâm trí dồn hết vào 2 con. Thật, lúc đầu không nghĩ mình có con, thấy lạ lẫm vô cùng, nhưng giờ mục tiêu chỉ có làm mẹ. Dạo này DN ít vào blog hẳn. Mong rằng blogspot còn hoạt động tới ngày đó đã, giờ thấy hoang vắng quá mà thỉnh thoảng vào nhà nàng lại không được. Có lúc nghe buồn thật đấy. Nhưng ko thúc ép nàng. Như nàng Suns từ khi qua Nhật tới giờ cũng không viết gì nữa.

      Xóa
  3. DN hẳn là một người rất chi tiết và tỉ mỉ. Ngay cả những điều nhỏ nhất với DN cũng trở nên đáng nhớ và trân trọng !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Em cũng không phải tỉ mỉ nhiều đâu chị, chỉ một vài chuyện như lau quét nhà, hay nấu ăn thì em làm rất lâu mới xong một bữa. Có rất nhiều khoảnh khắc trong ngày chỉ muốn ngồi lại đó mà thưởng thức vì nhà em vườn rất rộng, đâu đâu cũng toàn nắng, gió, lá, mưa. Có những lần em post vội trên fb thì em gái và dì nói thơ thẩn. Em thấy fb xô bồ, không lắng đọng cảm xúc, thôi, ai nói cũng mặc kệ, em chỉ muốn giữ lại kỉ niệm riêng mình. Nhưng giờ em đang nghĩ lại, có nên mua một máy in ảnh, em chuyển sang viết tay và dán ảnh không, làm như vậy sẽ mất thời gian, con lại cần em 24/24.

      Xóa
    2. Chị xóa blog rồi sao chị ?

      Xóa

* Nhìn lại để mỉm cười

Dường như mỗi cuối năm, tâm trạng lại lắng xuống, thúc giục lòng người tìm về nơi chốn yên bình vẫn luôn tồn tại đâu đó trong tim, thế là tô...